NẮNG Ở ĐOÀN THỊ ĐIỂM...
Thứ Hai đầu tuần của tháng 3!
Nắng vàng ươm ngập tràn trên những nhánh cây nhú mầm lộc biếc. Gió len lỏi khắp phố phường. Hương bưởi ngan ngát không gian...
Chừng này của mùa trước, năm trước, là thu tất cả bức tranh ấy qua khung cửa sổ lớp học. Còn hôm nay, là qua ban công nhà.
Chợt nhớ sao nắng gió sân trường!
Bạn có nhớ tiếng trống trường giòn giã thúc giục bước chân, đồng phục ngập tràn dưới tấm bạt che nắng mưa xanh đỏ tím vàng rộn ràng tung bay trong gió?
Bạn có nhớ bao gương mặt giản dị, thân thương mà nay xa cách thấy nhớ xôn xao? Từ bác bảo vệ hiền từ, các cô lao công trán lấm tấm mồ hôi, các cô bán trú quát giục mấy đứa nghịch ngợm ăn ngủ ngoan mà thực ra trong lòng lo cho chúng hơn bao giờ hết, các thầy cô mắt trũng thâm quầng thức đêm soạn chấm bài cho học trò ôn thi...
Trong nỗi nhớ đó chị Nguyễn Thị Thanh Hà, phụ huynh con Hoàng Thái Anh - lớp 11C1, đã sáng tác những vần thơ tha thiết mà yêu thương; Nói hộ thầy cô và các con nỗi nhớ trường nhớ lớp. Xin trân trọng cảm ơn chị!
NẮNG Ở ĐOÀN THỊ ĐIỂM
Nắng lên rồi dịch bệnh đã đi chưa
Con thao thức mỗi ngày xa trường lớp
Nắng xôn xao cây nhú mầm lộc biếc
Gió cô đơn tìm bạn khắp sân trường
Xa một ngày con cũng nhớ cũng thương
Tiếng thầy cô vang bao lời tâm huyết
Nắng ngoài kia rực vàng tha thiết
Lá rụng bồi hồi ngắm cánh bướm đơn côi
Lũ học trò ngốc xít của cô ơi
Có nhớ thương tiếng trống trường nao nức
Lưu luyến nôn nao chờ các con tới lớp
Kẻo mùa xuân thoắt đã qua rồi ...
Thương bọn trẻ một năm học không có "mùa xuân chín"
Nguyễn Thị Thanh Hà