TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG ĐOÀN THỊ ĐIỂM

Nơi chắp cánh những ước mơ

ĐOÀN THỊ ĐIỂM ĐỐI VỚI TÔI THẬT SỰ LÀ MỘT TRẢI NGHIỆM KHÁ BẤT NGỜ!

Khi những tiếng ve bắt đầu ngân lên và những chùm hoa phượng vĩ đã thắp lửa trên những tán lá xanh, cũng là lúc tôi sắp phải xa mái trường Đoàn Thị Điểm thân yêu. Suốt ba năm gắn bó với mái trường này, tôi đã nhận ra rằng sự lựa chọn của mình là hoàn toàn đúng đắn. Bởi nơi đây đã cho tôi hành trang tri thức bước vào đời, đã cho tôi những khát vọng, đam mê của tuổi trẻ, đã cho tôi sự sẻ chia và tình yêu thương.

Bằng sự nỗ lực của mình, tôi đã có điểm số cao trong kì thi THPT, được quyền lựa chọn một trường tốp đầu của thành phố Hà Nội. Và tôi đã chọn trường THPT Đoàn Thị Điểm là nơi gắn bó trong ba năm học cấp 3. Quyết định này của tôi có lẽ đã làm cho nhiều bạn bè ngạc nhiên “ Sao không vào trường Kim Liên danh tiếng nhiều học sinh mơ ước mà lại lựa chọn trường Dân lập Đoàn Thị Điểm?”. Nhưng hơn ai hết, tôi hiểu rằng chỉ ở ngôi trường này tôi mới  được sống hết mình với những ước mơ, khát vọng, được chia sẻ với thầy cô mà không chút rụt rè, e ngại, được sống trong tình yêu thương của bạn bè và cả sự quan tâm hết sức tận tình, chu đáo cán bộ công nhân viên trong trường.

Có lẽ tôi không thể nào quên được những ngày đầu tiên ấy, bỡ ngỡ, ngại ngùng và cả một chút lo lắng nữa . Nhưng Những cảm giác đó đã qua đi rất nhanh, chỉ sau mấy giờ  đồng hồ thầy cô, bạn bè đã trở nên thân quen như gặp gỡ từ lâu. Tôi không còn thấy khoảng cách xa lạ nữa mà thay vào đó là sự ấm áp trong lòng như đang được sống trong ngôi nhà thân thuộc của mình vậy. Ấn tượng đầu tiên của tôi: Đoàn Thị Điểm là một ngôi trường khang trang,  với những thiết bị hiện đại như máy tính, máy chiếu, điều hòa, tủ đựng đồ. Từ phòng học, dãy hành lang, nhà ăn, phòng ngủ, sân chơi đều sạch sẽ gọn gàng. Và tôi thích nhất đó là 2 sân bóng rổ và sân bóng đá. Tôi đã được thả sức chơi những môn thể thao yêu thích. Song đó chưa phải là tất cả, điều đọng lại sâu đậm nhất trong tôi là tình yêu thương của thầy cô, bạn bè dành cho mình. Chưa ở đâu tôi lại nhận được sự quan tâm chăm sóc của thầy cô tận tình đến thế. Thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức cho tôi mà còn quan tâm đến việc  kiến thức tôi đã nhận được như thế nào?  Sẵn sàng trả lời đến tận cùng những thắc mắc của tôi mà không hề khó chịu. Có những lúc tôi còn được trao đổi, tranh luận một cách rất thoải mái về những vấn đề  khúc mắc. Và còn được tâm sự cả những chuyên riếng tư, khó nói nữa chứ. Tôi nhớ cả những cử chỉ ân cần của các cô bán trú: chăm chút cho chúng tôi  lúc bước chân lên xe, xuống xe đến miếng ăn, giấc ngủ. Những chiếc ô giương lên che mưa, che nắng cho chúng tôi thật ấm áp, ân tình. Song lớn hơn tất cả là tôi được sống trong tình yêu thương của bạn bè. Nhớ lắm những lúc sát cánh bên nhau, giúp đỡ nhau trong học tập, những kỉ niệm buồn vui, và cả những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây ngô vụng dại của tuổi mộng mơ. 

Nhớ  những lúc nghịch đùa quá trớn, bày trò quậy phá để rồi bức tức nhưng lại cười xòa ngay. Làm sao có thể quên được những buổi đi dã ngoại tập thể cùng trải nghiệm những trò chơi thú vị cần tinh thần đồng đội. Quên sao được những ngày lễ Nooel  ấn tượng, tiệc buffe đầy những món ngon yêu thích và cả hội chợ đông vui, rộn rã khắp sân trường.  Làm sao quên được  những chuyến đi chơi xa của lớp! Cùng bạn bè trải nghiệm trên những cung đường xa. Vui cười, náo nức trước cảnh đẹp thiên nhiên. Cùng nắm tay nhau nhảy, hát suốt đêm không biết chán. Còn rất nhiều, rất nhiều nữa có lẽ không thể kể hết được … Chỉ biết rằng tất cả những tình cảm của thầy cô, bạn bè sẽ là nguồn động lực mạnh mẽ giúp cho tôi vượt qua những khó khăn trở ngại trong cuộc sống, để tôi vững bước tự tin bước vào đời.

“ Nếu có ước muốn cho cuộc đời này/ hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại” đó là ước muốn của tôi trong lúc này. Tôi luôn tự hào về mái trường của mình - nơi chắp cánh ước mơ cho tôi. Nếu được lựa chọn lại, tôi vẫn lựa chọn Đoàn Thị Điểm - Đoàn Thị Điểm mãi trong tôi!

                             Vũ Đông Sơn 12S – Thủ khoa vào 10 niên khóa 2013 - 2016